Thơ -Phan Trọng Nghĩa

TÔI ĐI TÌM EM

Hình ảnh
( Thơ: Phan Trọng Nghĩa -28/10/2025 ) Trong cuộc đời, ai rồi cũng một lần đi tìm, Một nửa thương yêu, một hình bóng lặng im. Có người gặp sớm, trời cho duyên sớm nở, Có người tìm mãi — vẫn lạc giữa niềm tin. Cái ta gọi là “duyên” — mong manh tựa gió, Chạm nhẹ một lần rồi hóa khói mây bay. Giữa vô vàn người, ta lỡ bước ngang tay, Chỉ còn lại ánh nhìn, chưa kịp gọi thành tên gọi. Và rồi ta vẫn đi, vẫn âm thầm bước tới, Giữa dòng đời xuôi ngược, chẳng hẹn mà nên. Vì ta tin — đâu đó giữa trăm nghìn duyên, Vẫn có một người… đang tìm ta như thế. ______________________________________ Cảm ơn bạn — người đang lắng nghe bài thơ này, vì đã cùng tôi đi qua vài phút lắng đọng giữa cuộc sống bộn bề. Nếu bạn cũng đang đi tìm một nửa của riêng mình, hãy tin rằng… họ cũng đang đi tìm bạn. Đừng quên để lại một lời bình luận, một lượt thích, để tôi — Phan Trọng Nghĩa có thêm động lực viết tiếp những vần thơ dành tặng trái tim biết yêu. Hẹn gặp lại bạn trong những bài thơ kế tiếp, trên kênh @trongnghia_y...

THƠ: GIÀU TRÍ THỨC

 Ở đời ganh ghét, chẳng được chi. Thù hận hại nhau, chẳng được gì. Xã hội bao la, người mỗi tính. Rộng lượng bao dung, bớt sầu bi. Những người hiểu biết, gạt sân si. Kẻ kém nhận thức, hay so bì. Học nhiều, học ít! Không quan trọng. Hơn nhau đạo đức, mặt lễ nghi. Người giỏi làm tướng, dốt làm lính. Đèn ai nấy sáng, chớ khinh khi. Hơn thua đức độ, tâm hiếu nghĩa. Giàu, giỏi mà hẹp, tâm vứt đi…


( Tác giả: Phan Trọng Nghĩa )

___________________________________________

ĐỜI HAY GANH GHÉT CHÊ BAI


Trong cuộc sống ta cũng thường hay gặp những người thích chê bai người khác. Thấy ai họ cũng chê. “Cao chê thấp, thấp chê lùn. Béo chê ốm, ốm chê mập. Đẹp chê xấu, xấu chê nghèo.

Theo các chuyên gia, người thấy cái gì cũng chê, đụng cái gì cũng chê là bởi trong tâm họ chất chứa nỗi hờn giận, sân hận, oán ghét cuộc đời. Nói theo nhà Phật là tâm họ thiếu "từ, bi, hỷ, xả". Họ không mở được lòng thương yêu ra với con người, với chúng sinh. Họ thấy tất cả xung quanh toàn một màu đen tối, tiêu cực.

Vì tâm tiêu cực nên nhìn thấy đâu cũng tiêu cực, nên thấy ai cũng đáng ghét. Chê bai từ đó mà ra.

Đáng lẽ khi thấy một người đi ăn mày, cách nhìn của một người có tâm từ bi hỷ xả, họ sẽ động lòng trắc ẩn: Chắc họ có nỗi éo le gì đó thì mới phải đi ăn mày. Nhưng nếu một người không có lòng từ bi, họ sẽ trề môi mà nói: Đang khỏe mạnh thế này mà lười lao động, không chịu đi làm ăn lại đi ăn xin!


( Tác giả bài văn: Phan Trọng Nghĩa )

Nhận xét

Xem nhiều nhất

THƠ: THẾ SỰ ĐỜI

NGHỀ THẦY THUỐC

KHÔNG QUÊN CÔNG ƠN CHA MẸ

ĐỜI QUÁ BẤT CÔNG

ÉO LE CUỘC ĐỜI

LÀM CON HÃY NHỚ LỜI NÀY

LÀM THƠ KHI BUỒN

ƯỚC MƠ

THƠ: TỎ TÌNH DUNG MUỘI

CHÁN ĐỜI